Với 9 cụm server hiện có (Mệnh Vương, Chân Đế, Thần Vương, Bá Vương, Minh Đế, Tuyệt Đế, Diệu Đế, Long Vương, Thiên Đế) của game Chinh Đồ chưa thể đáp ứng nhu cầu của khách hàng. Sự ra đời của cụm server Đại Vương là một sự kiện quan trọng, đánh dấu bước chuyển mình của game trên phương diện mở rộng sân chơi cho khách hàng.
" alt=""/>Chinh đồ mở Server lớn nhất Việt NamCòn anh Đinh Trung Kiên, chủ một doanh nghiệp chuyên cho thuê căn hộ mini tại địa bàn quận Cầu Giấy và Thanh Xuân cho hay, các toà nhà mà anh đang quản lý từ lâu đã không cho sạc điện ở tầng để xe với nhiều lý do. Thứ nhất rất khó tính toán tiền điện sạc và thứ 2 quan trọng hơn là liên quan đến an toàn cháy nổ.
"Thực tế, các trường hợp cháy xe do sạc điện được phát hiện, rồi xe này cháy lan sang xe khác rất nguy hiểm, thế nên khi khách đến thuê nhà tôi đều kiên quyết từ chối nhận những xe máy, xe đạp điện. Dưới tầng để xe cũng chỉ bố trí 1-2 ổ cắm điện để dùng khi cần chứ không bố trí chỗ sạc điện cho xe", anh Kiên chia sẻ.
Chị Minh Hằng, sống tại tầng 5 ở một tòa chung cư mini tại quận Thanh Xuân cho biết, bản thân rất ủng hộ việc chủ nhà không nhận những xe máy, xe đạp điện và sạc dưới tầng 1.
"Khi đến thuê nhà, thấy toà này có chỗ để xe rộng rãi, và không cho để xe điện là tôi chốt luôn. Anh chị chủ cũng thường xuyên nhắn tin nhắn nhở trong nhóm về an toàn khi sử dụng điện, hướng dẫn cách thoát hiểm và sử dụng bình cứu hoả khi cần thiết nên tôi khá yên tâm", chị Hằng chia sẻ.
Không chỉ các chung cư mini hay toà nhà cho thuê trọ áp dụng cấm sạc pin ở tầng để xe mà nhiều bản quản lý, ban quản trị các khu chung cư, thậm chí cả chung cư cao cấp cũng đang có những biện pháp hạn chế cho loại xe này cắm sạc dưới tầng hầm.
Ông Bùi Đức Thông - Trưởng Ban quản trị một chung cư ở quận Nam Từ Liêm chia sẻ chia sẻ với VietNamNet: "Ban quản trị không cấm cư dân sạc pin xe máy, xe đạp điện dưới tầng hầm để xe bởi điều này sẽ ảnh hưởng lớn đến sinh hoạt, đi lại.
Tuy nhiên chúng tôi đang vận động cư dân sử dụng các loại xe máy điện có thể tháo rời pin thì mang lên nhà để sạc, còn những xe buộc phải sạc tại hầm thì được gom vào một khu vực ngay gần chốt bảo vệ, đồng thời kiên quyết không cho cắm sạc xe qua đêm".
Trên nhiều hội nhóm về xe cộ, nhiều người sử dụng xe điện cũng đã chia sẻ những câu chuyện "dở khóc dở cười" của mình xung quanh việc làm gắt của một số chung cư. Trong đó, trường hợp của anh Nguyễn Khánh - cư dân của một chung cư cao cấp trên địa quận 6, TP. HCM khiến nhiều người "sửng sốt".
Chia sẻ với VietNamNet, anh Khánh cho biết, cách đây 2 hôm, Ban quản lý toà nhà nơi anh sinh sống bất ngờ thông báo cư dân không được sạc xe máy điện ở tầng hầm. Cực chẳng đã, anh đã phải đưa hẳn xe lên thang máy và dựng ngay trước cửa nhà để sạc pin hàng ngày.
"Ban quản lý không cho sạc pin dưới tầng hầm vì sợ cháy nổ, họ nói chung cư không có thiết kế để sạc pin xe máy dưới hầm. Đúng là bất tiện thật nhưng họ không bố trí nguồn điện nữa nên đành chịu", anh Khánh nói.
Tương tự, chị Hoàng Bảo Trâm ở quận Đống Đa, Hà Nội đã phải thay đổi thói quen sạc pin chiếc xe máy điện của mình vì Ban quản lý chung cư nơi chị sinh sống đã không cho sạc pin xe từ 17h đến 7h sáng hôm sau. Thay vì cắm sạc qua đêm ở hầm chung cư như mọi ngày, chị phải mang thêm dây điện để tranh thủ lúc đến công ty lấy điện sạc nhờ từ phòng bảo vệ.
"Công ty tôi ở mặt đường Kim Mã rất đông người qua lại, xe lại để ở vỉa hè nên kéo dây điện sạc pin khá bất tiện, nhưng cũng không còn cách nào khác, đành phải khắc phục thôi vì xe thì cứ 2 ngày phải sạc 1 lần, nếu không sẽ không đi đâu được", chị Trâm chia sẻ.
Các chuyên gia cho rằng, nguy cơ cháy nổ từ việc sạc xe máy, xe đạp điện là hiện hữu và những người quản lý chung cư, căn hộ cho thuê có cơ sở khi đưa ra các biện pháp hạn chế sạc pin tập trung tại khu vực để xe nhằm đảm bảo an toàn.
Tuy nhiên, nguy cơ cao hay thấp còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố như nguồn điện, thiết bị dây sạc, tình trạng pin của xe,... chứ không phải là cứ sạc pin xe điện là thiếu an toàn.
Quan trọng nhất là trong quá trình sử dụng các loại xe đạp, xe máy điện, người dân tuyệt đối không tự ý điều chỉnh thông số kỹ thuật của xe, thay thế các thiết bị, linh kiện, bình điện, bộ sạc… không đúng chủng loại, không rõ nguồn gốc hoặc không đúng theo khuyến cáo của nhà sản xuất.
Việc lắp thêm phụ kiện hay thiết bị tác động đến hệ thống dây dẫn và nguồn điện của xe có thể dẫn tới sự chênh lệch, gây cháy nổ ắc-quy, pin. Ngoài ra, khi cháy nổ các loại pin như lithium-ion cần được xử lý khác với so với cháy thông thường.
Lời khuyên khi phát hiện xe bị cháy pin trong quá trình sạc là không cố dội nước vào thẳng bộ pin, vì nước và lithium có thể tạo ra khí hydro, khiến tình trạng cháy nổ dễ lan rộng. Lúc này, có thể sử dụng bình chữa cháy chuyên dụng, và nhanh chóng cách ly chiếc xe bị cháy ra xa các xe khác, đồng thời thông báo ngay tới cảnh sát PCCC để được hỗ trợ kịp thời.
Hoàng Hiệp
Bạn có góc nhìn (hoặc có trải nghiệm) nào về vấn đề trên? Hãy để lại bình luận bên dưới hoặc chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Các thương vụ trị giá hơn 50 triệu USD giảm mạnh. Dòng vốn thu hẹp rõ rệt vào nửa cuối năm 2022 với giá trị đầu tư giảm 65% do khủng hoảng trong ngành công nghệ ngày càng gia tăng. Tuy nhiên, số thương vụ lại tăng cùng giai đoạn này.
"Quy mô dòng vốn sụt giảm vì thiếu vắng của các thương vụ lớn nhưng số thương vụ cả năm chỉ giảm nhẹ, cho thấy các nhà đầu tư vẫn rót đều đặn vào Việt Nam", bà Lê Hoàng Uyên Vy, Giám đốc điều hành Do Ventures, nhận định.
" alt=""/>Vốn rót vào startup Việt Nam giảm hơn một nửaTrong 5 năm yêu nhau, tôi chỉ về nhà anh 2 lần. Thuở đó, chúng tôi xác định mua nhà, an cư lập nghiệp ở thành phố nên tôi không quan trọng chuyện nhà chồng giàu hay nghèo, nhà to hay nhỏ.
Thế nhưng, có thể coi đây là sai lầm của tôi. Sự khác biệt giữa văn hóa, lối sống, nếp sinh hoạt khiến tôi chật vật trong chuyện hòa nhập với nhà chồng.
Ở quê tôi, mọi nhà đều dùng cả nước giếng khoan lẫn nguồn nước sạch. Nước giếng khoan dùng để tắm giặt, sinh hoạt. Nguồn nước sạch dùng để ăn uống, dĩ nhiên vẫn qua bình lọc nước.
Quê chồng tôi thì khác, mọi nhà đều dùng nguồn nước do công ty nước sạch cung cấp. Ngặt một nỗi, cách trữ nước của nhà chồng tôi lại có vấn đề.
Trong khi người người nhà nhà dùng bể chứa nước inox thì nhà chồng tôi vẫn dùng bể xi măng xây từ gần 20 năm trước đó. Chiếc bể xi măng ấy lại quá nhỏ để chứa nước cho một gia đình 6 người dùng.
Chưa kể, mỗi lần về quê, chồng tôi còn gọi anh chị em đến tụ tập gần như đủ 3 bữa/ngày. Một bể nước đầy có khi chỉ dùng một ngày đã hết. Trong khi đó, 4 ngày họ mới cấp nước sạch một lần.
Giải pháp của nhà chồng tôi là dùng nước mưa. Nhà anh có một chiếc bể xi măng khác dùng để chứa nước mưa. Nước mưa chảy từ trên mái xuống rót thẳng vào bể.
Mỗi lần về quê, đặc biệt là dịp lễ, Tết phải ở lại dài ngày, tôi đều sợ hãi. Ngay cả chiếc bể xi măng chứa nước sạch cũng mọc đầy rong rêu. Chiếc mái che nửa kín, nửa hở, mọi người thường dùng chiếc xô nhỏ nhúng vào lấy nước mà không để ý xô sạch hay dính bụi bẩn.
Ấy vậy mà tôi chỉ mong nước sạch trong cái bể ấy đủ để nhà tôi dùng trong suốt những ngày ở đây. Nhưng không, nước thì ít mà người dùng thì nhiều, thường chỉ chưa đến một ngày đã cạn. Nhà tôi phải chuyển qua dùng bể nước mưa mà nước trong chiếc bể ấy thì... tôi rất sợ.
Hồi mới về nhà chồng, tôi đã góp ý với chồng mua thêm bể inox để trữ nước. Anh chần chừ mãi, lúc thì bảo chưa có thời gian, lúc lại nói chưa sắp xếp được nơi để bể. Tôi gợi ý để bể nước trên mái nhà thì anh nói, sợ bể nặng, sập mái nhà.
Sau này có con nhỏ, thấy việc thiếu nước quá bất tiện, tôi càng gắt gao hơn việc này. Tôi bảo anh đập hai chiếc bể xi măng kia đi, thay vào đó là hai bể chứa nước inox cỡ lớn, đảm bảo trữ đủ nước dùng cho cả tuần. Nhà tôi không giàu nhưng cũng không khó khăn khi mua bể.
Chồng tôi lại bảo, chiếc bể xi măng gắn liền với tuổi thơ của anh, là kỷ niệm ông bà anh để lại nên anh không nỡ đập bỏ. Sau này tôi mới biết, thực ra người không muốn đập bể xi măng, thay bằng bể inox là mẹ chồng. Còn lý do vì sao thì tôi không biết.
Chuyện nước nôi khiến tôi ngại về nhà chồng, nhất là khi có con nhỏ. Mỗi lần về, tôi lại lo chuyện nước tắm, nước pha sữa, nước nấu đồ ăn cho con. Có lúc, tôi phải lén đem bình sang nhà hàng xóm, xin chút nước sạch về nấu nước cho con uống. Hoặc có lần, tôi phải cất công nhét chục chai nước lọc dưới đáy vali để về quê sẵn có nước dùng.
Nhưng con tôi vẫn không tránh khỏi những lúc phải tắm bằng nước trong bể nước mưa. Không hợp nước, con hay bị ngứa ngáy, mẩn đỏ khiến tôi xót ruột.
Vì chuyện này, vợ chồng tôi hục hặc với nhau liên tục. Anh vin vào chuyện tôi chê bai nhà chồng, khinh rẻ nhà chồng để giận dỗi, thậm chí mắng nhiếc tôi. Còn tôi thì chỉ nghĩ cách làm sao trì hoãn việc đưa con về nhà chồng, để không phải đau đáu lo về nguồn nước.